Liên Hương

XA RỒI NGÀY CŨ




 
Chân qua phố nghe điệu buồn lữ thứ
Sân ga chiều ngóng một chuyến tàu đi
Hun hút gió ngược về miền quá khứ
Về đâu rồi ơi một cánh thiên di



Bâng khuâng dọc triền đê màu cỏ úa
vắng đò chiều thêm hoang hoải  bến sông
Chiều heo hút lạnh nỗi niềm chất chứa
Tách bến bờ thuyền có nhớ ta không?

Sương trắng gội tóc dài bay theo gió
Nửa đường mòn  thoáng chốc tóc pha mây
Ngựa Lam quan biết có còn tung vó
Sao mắt buồn còn vương mãi đâu đây

Thôi đã hết bạch vân giờ xa lắc
Gót giang hồ phiêu bạt đã dừng chưa
Bên ghềnh đá rêu phong ngày biển động
Ta một mình ngồi nhớ dáng ai xưa



Vẫn còn nguyên thuở trốn tìm đuổi bắt
Bốn mùa phiêu du nhịp bước vô thường
Nơi ta về cũng là nơi xuất phát
Tiếng đàn bầu chưa cạn giọt yêu thương 




 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 9 tháng 8 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "XA RỒI NGÀY CŨ"